Để kiến tạo hoà bình cần bắt đầu từ đâu? Tôi miên man suy nghkĩ hi chân bước qua
bãi chiến trường của 60 năm trước, nơi giờ đây đã trở thành mộ tcon đường rừng
Đài quan sát Eulji ở xã Haean, huyện Yanggu, tỉnh Gangwon giúp nhìn toàn cảnh lòng
chảo Punchbowl, một trong những vùng chiến sự khốc liệt nhất thời chiến tranh liên
Triều. Xa xa phía bên ngoài lòng chảo, ngọn núi Kim Cương (Kumgang) ở Bắc Hàn
hiện rõ trong những ngày trời quang đãng.
T háng 5 năm 1986, UNESCO ra “Tuyên bố Seville về Bạo
lực” khi tổ chức Hội nghị khoa học quốc tế ở Seville (Tây
Ban Nha) lấy chủ đề giáo dục phi bạo lực. Với năm điều
được soạn thảo nhằm phản bác quan điểm cho rằng bạo lực có
tổ chức như chiến tranh xuất phát từ bạo lực mang tính sinh lý
của con người, tuyên bố Seville kết thúc như sau:
“Cũng như chiến tranh xuất phát từ tâm của con người, hòa
bình cũng được bắt đầu từ trong tâm mỗi chúng ta. Một giống
loài đã tạo ra được chiến tranh ắt sẽ có khả năng kiến tạo hòa
bình. Trách nhiệm ấy thuộc về mỗi chúng ta.”
Như vậy, có nên xem khu vực phi quân sự (DMZ) là sản phẩm
được nhân loại tạo ra từ trong tâm, là một giai đoạn trung gian
chuyển tiếp từ chiến tranh đến hoà bình? Ai nắm thông tin đáng
tin cậy về một vài trường hợp thành công của DMZ hẳn sẽ nở nụ
cười thâm thúy và gật đầu đồng tình. Nhưng, có lẽ chúng ta cần
bàn thêm đôi điều để không bị xem là sống hời hợt.
DMZ và “gian điền”
Chuyện xảy ra thời nhà Thương. Hai nước chư hầu Ngu và
Nhuế tranh cãi không ai chịu ai trong cuộc tranh chấp biên giới
lãnh thổ. Không thể phân định đúng sai, họ bèn tìm đến một
nước chư hầu khác là Tây Bách của nhà Chu. Có điều, vua của
hai nước khi vừa đến nước Chu thì nhận ra ngay sai lầm của
mình nên đường ai nấy về trở lại đất nước của mình mà không đi
gặp Tây Bách nữa. Nguyên nhân là họ đã được chứng kiến tục
nhường nhịn và cùng sở hữu bờ đất phân chia ranh giới các thửa
ruộng giữa những người nông dân.
Bối cảnh của câu chuyện xuất hiện trong Sử Kí của Tư Mã
Thiên này có thể là việc Chu vương muốn ca tụng Tây Bách,
nhưng thú vị ở chỗ câu chuyện đã lồng ghép vào đó một nét văn
hóa hay trí khôn của người làm nông ở phương Đông. Đó chính là
“gian điền” hay “nhàn điền” (tức bờ ruộng). Trong Thượng Thư Đại
Truyện có viết: “Hãy nhường nhau vùng tranh chấp mà làm thành
gian điền”. Trong khi đó, Thuyết Uyển lại định nghĩa gian điền là
“vùng đất ở giữa không thuộc về quốc gia nào”. Ngoài ra trong Lễ
Kí, vùng đất này còn được gọi là “nhàn điền”, chỉ vùng đất có đặc
điểm như vầng trăng hay nhánh cây bên ngoài cửa sổ vốn không
thuộc về bất cứ một ai.
Nói vậy để thấy có sự khác biệt rõ ràng giữa DMZ và gian điền.
DMZ là kết quả được tạo ra trên bàn đàm phán sau những cân
nhắc về cuộc sống con người ở cấp độ giản đơn nhất, thực dụng
nhất và vị lợi nhất.Trong khi đó gian điền có thể được xem là khái
niệm chỉ sự tương tác kết hợp giữa tấm lòng khoan dung, tiết chế
và nhường nhịn trước đối phương trên cơ sở quan hệ hiểu biết
thực tế.
Bất chấp điều đó, DMZ vẫn được xem là một phát minh tương
đối thành công. Tuy chỉ là tạm thời nhưng nó cũng có hiệu quả
đình chiến ở những khu vực đang giao tranh. Đặc biệt nó càng tỏa
sáng khi dùng với mục đích nghiên cứu hay thám hiểm khoa học,
như trường hợp vùng Nam Cực. Có điều, trong trường hợp hai
hay nhiều thế lực không thể tránh được cạnh tranh quân sự núp
dưới danh nghĩa bảo vệ giá trị và lợi ích của nước mình, hiệu quả
của DMZ trở nên cực kì hạn chế. Đơn cử như trường hợp DMZ
của Hàn Quốc. Khác với ý đồ ban đầu, vùng phi quân sự này giờ
đây đã trở thành khu vực vũ trang nặng, nơi tập kết của 1,5 triệu
quân với đủ loại vũ khí; cục diện đối đầu không thương tiếc đã và
đang được duy trì trên 60 năm qua tại một vùng rộng lớn.
Nếu bạn tin rằng sự quyết đoán của các tổ chức quốc tế lớn,
ban cố vấn của các cơ quan nhà nước hay các nhà lãnh đạo
tài ba sẽ mang lại hòa bình trên bán đảo Hàn thì bài viết này nên
được dừng tại đây mới phải. Điều tôi định nói ra vô cùng nhỏ bé.
Đó là chuyện những người dọn dẹp những cành cây ngáng qua
con đường mòn, mở rộng đường đến trường, hay đem trồng
những loài hoa không tên sau vườn. Tuy khác với người bình
thường là sống trong khu vực hạn chế dân cư gần DMZ, họ vẫn
là những người biết nhường nhịn và không ngừng cố gắng vươn
lên vì một cuộc sống tốt hơn. Tôi thấy ở họ khả năng kiến tạo hòa
bình. Nói gì thì nói, gian điền được tạo ra từ những điều như thế.
Đường vành đai Punchbowl
Punchbowl ở Yanggu, tỉnh Gangwon là một vùng chiến sự
ác liệt nhất không thể bỏ qua khi nhắc đến chiến tranh liên Triều.
Vùng này là đầu mối chiến lược đặc biệt quan trọng, bởi nếu rơi
vào tay địch thì Chuncheon sẽ gặp nguy hiểm, mà Chuncheon
mất thì Seoul sẽ dễ tổn thương trước những đòn tấn công của
địch. Trong chín trận đánh lớn riêng ở địa bàn huyện Yanggu thì đã
có bốn trận diễn ra tại vùng lòng chảo này. Nơi đây chính là chiến
trường cho “trận đánh núi Dosol”, trận mang lại biệt danh “Hải
quân vô địch” cho quân đội hải quân Hàn Quốc; và “trận đánh
đỉnh Gachil” ác liệt với kỉ lục đổi chủ đến sáu lần trong 40 ngày.
Kim Eun-suk (phải),
một hướng dẫn viên
tour trekking cung
đường vòng quanh
Punchbowl DMZ, đang
giải thích các đặc điểm
địa hình của khu vực.
Cái tên Punchbowl do một phóng viên chiến trường người
nước ngoài tham chiến trong chiến tranh hai miền Nam – Bắc đặt
ra khi anh thấy địa hình lòng chảo được bao bọc bởi những ngọn
núi cao trên 1.000 mét so với mực nước biển nơi đây trông giống
như một chiếc bát pha rượu pân. Người Hàn cũng cứ theo đó
dùng cái tên này một cách tự nhiên. Lòng chảo xã Haean được
tạo bởi quá trình xói mòn và phong hoá đá này cho đến thời chiến
tranh Nam – Bắc cũng chỉ là một ngôi làng nhỏ trên núi. Đến năm
1956 sau khi kí hiệp định đình chiến, chính phủ thực hiện chính
sách di dân đến ngôi làng bị bỏ hoang do được xếp loại khu vực
hạn chế dân cư này. Đến nay ngôi làng đã trở thành một đơn vị
hành chính cấp xã, nơi tập trung khoảng 1.700 người dân đang
sinh sống. Thời thu nhập bình quân đầu người chưa đến 100
USD, để có cái ăn, những người dân di tản đến đây phải bất chấp
tính mạng phát quang ruộng đất vốn còn đầy mìn để làm nương
rẫy, kéo dài đến tận sườn núi cao 600 mét (nơi thấp nhất cao 400
mét so với mực nước biển). Cách đây 15 năm, trong quá trình
Cục Bảo hộ Rừng chọn đất trồng rừng trên núi Wawu, người ta
đã nhặt được hai bao tải vỏ đạn. Câu chuyện này giúp ta hình
dung chuyện gì đã xảy ra ở đây thời bắt đầu khai hoang. Hiện nay,
mảnh đất vẫn không nương tay trước con người này vẫn là bãi
mìn hoặc là khu vực quân sự. Trong năm nay cũng có hai vụ tai
nạn do mìn xảy ra ở thôn Hyeon nơi có địa đạo số 4.
Trong khi hướng dẫn
du khách, Kim Eunsuk
nhấn mạnh rằng
cung đường vòng
quanh lòng chảo là
một con đường rừng
độc đáo nơi người ta
có thể đi bộ để ngẫm
về chiến tranh, hòa
bình và sự kì diệu của
tạo hóa.
Mùa thu năm 2011, cung đường đi bộ qua núi mang tên
“Đường vành đai Punchbowl DMZ” xuất hiện trong ngôi làng ở
địa đầu cực Bắc này. Việc thăm dò mìn là điều kiện bắt buộc khi
làm con đường thám hiểm, bởi nó nằm trong khu vực hạn chế
dân cư. Mà phải như vậy thì mới xin được giấy phép thông hành
từ Ban Quân sự. Ngoài ra, khách tham gia tour này vì sự an toàn
buộc phải đi cùng “người hướng dẫn trải nghiệm đường rừng”.
Kim Eun-suk (56 tuổi) đã làm công việc này đến nay là năm thứ
5. Bà vừa đóng vai trò là người hướng dẫn khách tham quan,
vừa gánh vác cả phần quản lý đường rừng và điều tra sinh
thái. Bà xem công việc này là một trong những ưu đãi hiếm hoi
mà mình nhận được từ việc lớn lên ở đây. Trước đây, bà cùng
chồng làm nông để nuôi hai đứa con
nhưng công việc ngày càng vất vả, nông
sản thì cứ rớt giá liên tục. Giữa lúc đang
trăn trở tìm công việc mới thì cơ duyên
này đến với bà.
Với bà, cung đường trekking trùng
khít với con đường mà trước đây bà
vẫn cùng mẹ đi hái rau rừng và bẻ vỏ
cây đoạn làm cái ăn trong khi chờ vụ thu
hoạch tới. Bà cũng không ngờ rằng có
lúc tên của các loại cây cỏ được học từ
mẹ lại trở nên hữu ích. Tất nhiên, khác
với hồi ấy, nhiều loại thực vật đã biến mất
1 như cây tử thảo (Arnebia euchroma), raukhúc, rau lê-nê, nhưng đồng thời cũng có những loại thực vật
ngoại lai mới xuất hiện.
lô-mét, được phân làm bốn cung đường nhỏ gọi tên là “đường
mòn Hoà Bình”, “đường cánh đồng Oyu”, “đường bình nguyên
Mandae” và “đường đồi Meonmet”. Bà Kim rất thích cung đường
đồi Meonmet bắt đầu từ rặng núi Baekdu, nhưng cung đường
đặc biệt gắn bó với bà lại là đoạn đường băng qua cánh đồng
Oyu. Bởi khác với phía núi Daewu hay đỉnh Gachil nơi có địa thế
hiểm trở và nhiều mìn, cung đường này tương đối bằng phẳng
với màu sắc đa dạng, từ con đường đất đỏ vùng cao nguyên,
qua thung lũng rồi lại đến hồ nước. Hơn hết thảy, đây là nơi bà
sống từ thời học tiểu học, cái thuở mà nấu cơm còn phải đun bếp
củi.
Đầu cung đường này là nơi đặt mộ của cha mẹ bà. Bà nhớ
cha bà tuy làm nông nhưng hễ ra đường là luôn chỉn chu quần
áo mũ mão. Ông lại còn thích uống rượu. Cảm giác xấu hổ vì cha
ngày ấy trở thành một kí ức giày vò bà.
Nhiều lúc hướng dẫn khách tham quan, bà bất chợt ngỡ như
mình đang đi hái rau rừng cùng mẹ. Đặc biệt là những khi bà nhìn
những lọn mây trắng trên trời xanh thấp thoáng qua những tán cây
rừng. Có lần khi đang chỉ đường cho những cựu chiến binh hải
quân từng tham chiến trong trận Punchbowl, bà chợt thấy đồng
cảm qua ánh mắt của họ. Không chừng ở đâu đó trên cung đường
này, họ cũng đã thấy những người lính trẻ năm xưa gác súng chìm
vào giấc ngủ sâu như những đứa bé con hồn nhiên vô tư lự.
Có lần khi đang chỉ đường cho những cựu chiến binh hải quân từng tham chiến trong trận
Punchbowl, bà chợt thấy đồng cảm qua ánh mắt của họ. Không chừng ở đâu đó trên cung
đường này, họ cũng đã thấy những người lính trẻ năm xưa gác súng chìm vào giấc ngủ sâu
như những đứa bé con hồn nhiên vô tư lự.
Bình nguyên Cheorwon
Đối với các loài chim di cư ở vùng Đông Bắc Trung Quốc hay
Siberia thì bán đảo Hàn vốn là nơi trú đông lý tưởng. Có điều,
quá trình khai khẩn đất đai và đô thị hoá với tốc độ chóng mặt đã
ngăn chúng tìm đến đây. Một trong số ít những nơi đủ an ủi cho
các loài chim di cư là bình nguyên Cheorwon. Bước vào tháng 10,
khi việc thu hoạch còn chưa kịp kết thúc thì đội quân tiên phong
đang nhấp nhỏm của ngỗng và sếu đã ồ ạt kéo về giăng kín bầu
trời. Cùng với loài vịt trời và mòng két tề tựu về không lâu sau đó,
chúng làm nên một cảnh tượng kì vĩ với hàng triệu con chim, con
số này chỉ tính riêng ở vùng bình nguyên Cheorwon.
Được phát hiện vào năm 1990
ở phía đông bắc khu vực DMZ
thuộc Yanggu, Địa đạo số 4 là
một phần của tour An ninh trong
khu vực Punchbowl. Đường
hầm do người Bắc Hàn đào
nhằm xâm nhập vào Hàn Quốc.
Lý do chúng xem đây là điểm đến đầu tiên là vì nơi đây có
một con suối nước ấm với nhiệt độ khoảng 15 độ C, nằm trên
vùng cao nguyên dung nham được tạo bởi ngọn núi lửa Ori ở
Cheorwon. Đất phong hoá bazan màu mỡ cùng dòng suối đã
biến nơi đây thành một vựa hoa màu số một của tỉnh Gangwon.
Cũng như người dân vẫn tìm đến sinh sống bởi môi trường tự
nhiên trù phú bất chấp đây là khu vực hạn chế dân cư, các loài
chim cũng bay về chốn này để tìm ngũ cốc rơi vãi, cỏ, các loại
sâu, các loài cá sống dưới băng vốn đầy rẫy trên cánh đồng mỗi
khi vụ thu kết thúc.
Tuy nhiên nơi đây cũng là một vùng chiến sự ác liệt nhất thời
chiến tranh hai miền Nam – Bắc. Trục tam giác nối Cheorwon
với huyện Pyonggang, huyện Kimhwa được gọi là “Tam giác
sắt” (Iron Triangle), là đầu mối chiến lược quan trọng buộc phải
giữ nếu muốn kiểm soát chiến tuyến miền Trung. Nơi đây, cho
đến trước ngày kí kết Hiệp định đình chiến, lính Liên Hợp Quốc
khi đối đầu với quân đội Trung Quốc đã triển khai bao nhiêu trận
pháo kích lớn khiến hàng vạn người thương vong.
Tháng 12 năm 1992, một người lính tại DMZ Cheorwon phát
hiện một con sếu đứng yên bất động một cách kì lạ trên cánh
đồng tuyết trắng phủ đầy. Anh quan sát khoảng một tuần thì
chợt thấy con sếu ngã quỵ. Vội chạy đến gần, anh nhận ra bên
cạnh con sếu cái này là xác một con sếu khác. Đó là một con
sếu đực, và có vẻ đã chết một thời gian khá lâu. Người lính bèn
tận tình chăm sóc con sếu đang thoi thóp. Câu chuyện về người
lính và con sếu cái đau buồn bên xác bạn tình này được lan
truyền khắp làng.
“Bà sếu quả phụ” sau một tháng được chăm sóc chu đáo thì
hồi phục. Người dân trong làng thả cho sếu bay đến bờ hồ phía
bắc được bao bọc bởi rừng cây bu lô. Họ đeo một chiếc vòng
trên cẳng chân con sếu. Đây là dấu hiệu để nhận biết được nếu
nó quay trở lại bình nguyên Cheorwon. Sau đó, gạo Odae của
Cheorwon được trồng ở vùng hạn chế dân cư này trở thành
một thương hiệu nổi tiếng, cùng với hình ảnh về một ngôi làng
có khí hậu trong lành và đất đai màu mỡ.
SChưa ai thấy con sếu
quay lại, nhưng người Cheorwon vẫn luôn tin rằng tất cả là nhờ
công của con sếu nọ, và mỗi năm họ vẫn không quên rắc thức
ăn cho lũ chim di cư.
Toàn bộ khu vực hạn chế dân cư như bán đảo Jangdan thuộc
thành phố Paju tỉnh Gyeonggi, khu vực ven sông Imjin thuộc thôn
Duji, xã Jeokseong và hồ Togyo thị trấn Dongsong, huyện Cheorwon
là nơi trú đông của một số ít đại bàng. Từ hai ba chục năm
trước người ta thường xuyên phát hiện những con đại bàng
khổng lồ bị đói đến kiệt sức ở nhà dân. Người dân bèn giúp cho
chúng ăn. Từ đó những cuộc viếng thăm của những chú đại bàng
vào mùa đông ngày càng trở nên dày đặc. Con số ấy lúc tăng lúc
giảm khác nhau, nhưng nhìn chung khoảng 2.000 con đại bàng
vào mùa đông quanh những khu vực hạn chế dân cư này. Những
người lao công của thiên nhiên này lau dọn sạch sẽ xác động vật
bỏ ngoài các nông trại chăn nuôi gia súc, từ đó cung cấp một mô
hình chung sống hài hòa cho con người và tự nhiên
Ga Woljeong-ri tại khu vực hạn
chế cư dân ở Cheorwon là một
ga dừng dùng còi được đưa
vào sử dụng năm 1914 nằm trên
tuyến Seoul – Wonsan. Phần còn
lại của toa tàu bị bom tàn phá
trong chiến tranh liên Triều giờ
được trưng bày sau tấm bảng
viết rằng “Con ngựa sắt muốn
được phi.”
Năm 1979, chương trình Môi trường Liên Hợp quốc (UNEP)
sau khi đề xuất dự án công viên sinh thái hoà bình quốc tế đã
bắt đầu điều tra và nghiên cứu đa chiều dưới sự hỗ trợ của các
cơ quan chính phủ và truyền thông Hàn Quốc. Trên cơ sở đó,
các hiệp ước cam kết khai thác DMZ một cách hòa bình giữa
hai miền đã được diễn ra nhiều đợt, nhưng những lời hứa hẹn
luôn trở thành những lời nói suông. Bởi đó là kết quả của hiệp
thương lấy hoà bình làm vật thế chấp.
Trong bài thơ với tiêu đề gây sốc “Ở mọi biên cương hoa đều
nở”, nhà thơ Ham Min-bok từng cảnh cáo như thế này: “Vào
ngày nước mắt cạn khô/ Khi không thể giữ làn ranh giữa ánh
trăng và chiếc bóng/ Hàng rào hoa sẽ héo tàn/ Mọi ranh giới
giữa ta và thế giới sẽ vỡ tan”.
Một trạm bảo vệ ở khu vực hạn
chế cư dân nhìn ra cảnh mùa thu
của bình nguyên Cheorwon, xa
xa là cánh đồng lúa và các ngọn
núi ở Bắc Hàn.