Từ ngày 19 tháng 11 năm 2015 đến ngày 6 tháng 2 năm 2016, tại Leeum, Viện bảo tàng Mỹ thuật Samsung đã diễn ra triển lãm “Tôn vinh kiến trúc Hàn Quốc: Nhận thức về mặt đất”. Với ý tưởng kiến trúc là nơi thiên nhiên giao hòa với con người, cuộc triển lãm góp phần khơi gợi tư tưởng nhân văn trong kiến trúc Hàn Quốc.
Hình ảnh cung Changdeok của Bae Bien-u cho thấy cảnh
một phần vườn thượng uyển nhìn từ đình Yeonghwadang
(Ánh Hoa đường).
Mô hình tỉ lệ 1:200 cung Gyeongbok (Cảnh Phúc cung) và đại
lộ Yukjo-daero. Khách tham quan có thể so sánh cung điện
chính của thời kỳ Chosun và đại lộ giống với những khu vực
nào ngày nay. [Bộ sưu tập của Trường Đại học Văn hóa Nghệ
thuật Quốc gia]
M ở cửa hoạt động
v à o n ă m 2 0 0 4 ,
Leeum, Viện bảo
tàng được thiết kế bởi ba kiến
trúc sư ngoại quốc trưởng
thành từ nền văn hóa phương
Tây là Mario Botla, Jean Nouvel
và Rem Koolhaas, tự bản thân
bảo tàng đã là một tác phẩm
nghệ thuật đáng để thưởng
lãm. Trong khuôn viên bảo
tàng, triển lãm với chủ đề kiến
trúc truyền thống Hàn Quốc
được tổ chức tại phòng triển
lãm đặc biệt. Phòng triển lãm
này do Rem Koolhaas, kiến trúc sư người Hà Lan thiết kế với phần
trần nhà rất cao và hiện đại. Cuộc triển lãm đúng hơn là dịp phát
hành tuyển tập hình ảnh kiến trúc, nhân kỷ niệm 50 năm thành lập
Quỹ Văn hóa Samsung. Trong khuôn khổ đợt phát hành, ban tổ
chức giới thiệu 10 cuốn tuyển tập hình ảnh được thực hiện bởi
sáu nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp. Đây là tuyển tập về 10 không
gian kiến trúc truyền thống tiêu biểu của Hàn Quốc đã được các
nhà nghiên cứu lịch sử kiến trúc Hàn Quốc lựa chọn. Những hình
ảnh kiến trúc Hàn Quốc đã được dày công thực hiện thế này “chỉ
xem qua sách thì thật đáng tiếc” nên ban tổ chức quyết định dựng
lại các công trình dưới hình thức triển lãm. Ông Lee Joon, phó
giám đốc Bảo tàng Leeum, người lên kế hoạch và tổ chức triển
lãm cho biết: “Thông qua những bàn luận tích cực, triển lãm làm
cho dự án tuyển tập hình ảnh có ý nghĩa sâu sắc hơn”.
Thiên, địa, nhân qua vẻ đẹp kiến trúc Hàn Quốc
Triển lãm được chia làm ba phần. Không gian kiến trúc truyền
thống Hàn Quốc phân thành từng chủ đề tùy theo chức năng sử
dụng của không gian, gồm có không gian cử hành các hành vi
tôn giáo, không gian của trật tự và luật lệ, và không gian sinh hoạt
thường ngày. Mỗi không gian trên lần lượt thể hiện đặc trưng bởi
yếu tố tương ứng là thiên, địa và nhân. Thông qua kiến trúc để
tìm hiểu con người có mối quan hệ thế nào với trời, con người
thiết lập trật tự trên mặt đất ra sao, và con người sống hài hòa với
nhau như thế nào.
tĩnh lặng và trang nghiêm”. Không gian được mang đến triển lãm là
các chùa Phật giáo gồm Haeinsa (Hải Ấn tự), Bulguksa (Phật Quốc
tự), Tongdosa (Thông Độ tự), Seonamsa (Tiên Nghiêm tự) và Jongmyo
(Tông Miếu) – đền thờ hoàng thất triều Joseon, thể hiện cho tư
tưởng Nho giáo. Chủ đề phụ trong khu vực triển lãm “Địa” là “Quản
lý nền móng, kiến trúc trật tự”. Trong phần này trưng bày cung
Changdeok (Xương Đức cung) – cung điện được UNESCO công
nhận là Di sản thế giới tiêu biểu cho thời Joseon, thành cổ Suwon
Hwaseong – được vua Jeongjo (Chính Tổ) cho xây dựng vào thế kỷ
18, và Hanyang doseong (Hán
Dương đô thành) – thành cổ
của thủ đô Seoul. Chủ đề phụ
trong khu vực triển lãm “Nhân”
là “Không gian hài hòa với cuộc
sống”. Khu vực này mang đến
hình ảnh của làng Yangdong
gần Gyeongju, cố đô của thời
Silla – nơi vẫn giữ được hình
ảnh sinh hoạt của làng quý tộc
từ thế kỷ 15, trường Dosan
Seowon – không gian tiêu biểu
cho tư tưởng Nho giáo thống
trị thời Joseon, và vườn Soswaewon
(Tiêu Sái viên – vườn
rửa sạch bụi trần) ở Damyang
– được coi là kiệt tác vườn dân
gian Hàn Quốc thuộc tỉnh Jeollanam-
do. Việc mang những
kiến trúc trên đến với triển lãm
đồng thời cũng là lời mời gọi
khách tham quan hãy đến với
những không gian như vậy.
Đưa không gian vào triển
lãm không phải là điều dễ
thực hiện. Vừa phải đem một
không gian kiến trúc lớn vào
khu vực triển lãm có giới hạn,
vừa phải tạo cho người xem
cảm nhận được tính không
gian ba chiều bằng những hình
ảnh hai chiều, và trên hết phải cho thấy được cuộc sống của con
người trong công trình đó.
Để làm được điều này, các bức hình
cỡ lớn của 10 không gian kiến trúc chủ đạo được bài trí trên các
bức tường. Việc làm này nhằm tạo hiệu ứng, giúp khách tham
quan trực tiếp cảm nhận không gian thông qua hình ảnh thay vì
dùng lời lẽ để giải thích. Ngoài ra, để khách tham quan hiểu rõ
hơn, khu triển lãm còn trang bị nhiều thiết bị đa phương tiện hỗ
trợ khác. Có thể thấy được sự dày công và tỉ mỉ của ban tổ chức
khi mỗi không gian có những đoạn băng hình chiếu hình ảnh 3D
của không gian đó, đồng thời có những hình ảnh 3D hay video
giải thích cách thức xây dựng, những bức tranh hay đồ vật liên
quan đến công trình kiến trúc, và còn phải kể đến tác phẩm “Bức
tường phía Bắc” của Suh Do-ho – bức tranh thêu tay tái hiện một
phần của nhà truyền thống hanok gợi lên những ký ức về hanok
cũng như đem đến những trải nghiệm hiện đại cho triển lãm.
“Yucheomdang” (Hữu Thiêm đường),
được cải biến theo lối hiện đại từ Mucheomdang
(Vô Thiêm đường), một
kiến trúc nhà cổ ở làng Yangdong.
Ngôi nhà có khung bằng thép kết hợp
với kiến trúc gỗ truyền thống. Từ phần
hiên nhỏ trước nhà, những hình ảnh
của ngôi làng giàu truyền thống có thể
được quan sát qua màn hình, thể hiện
ý tưởng làm thế nào có thể đưa cảnh
vật tự nhiên vào nội thất trong kiến
trúc nhà truyền thống Hàn Quốc.
Nơi hội ngộ của kiến trúc và hình ảnh
Tham gia vào dự án hình ảnh này là sáu nhiếp ảnh gia gồm
Joo Myung-duck, Bae Bien-u, Koo Bohn-chang, Kim Jae-kyeong, Suh Heun-kang và Kim Do-kyun. Họ là những người dày dặn kinh
nghiệm trên nhiều lĩnh vực tác nghiệp như hình tư liệu, di sản văn
hóa, phong cảnh và có độ tuổi trong khoảng từ 40 đến 70 tuổi.
Tuy mỗi người có góc nhìn và bản sắc riêng, nhưng khi đặt trong
mối quan hệ tổng thể của cuộc triển lãm, họ thể hiện được sự
nhất quán với chủ đề triển lãm.
Các nhiếp ảnh gia muốn tác phẩm của mình bao quát được
toàn cảnh của không gian kiến trúc khi nhìn xa cũng như khi lại gần
quan sát. Tàng kinh các Janggyeong Panjeon trong chùa Haeinsa
– nơi lưu trữ và bảo tồn mộc bản bộ Bát Vạn Đại Tạng Kinh được
khắc vào thế kỷ 11 thời kỳ Goryeo, được giới thiệu đến người xem
qua góc nhìn của Joo Myung-duck. Hình ảnh được thể hiện tinh
tế đến nỗi có thể quan sát từng đám tuyết phủ trên mái tòa chính
điện chùa Haeinsa. Những hình ảnh trình chiếu được chuyển trang
một cách chậm rãi mang đến cho du khách cảm giác như đang
chầm chậm bước đi tham quan một vòng quanh chùa. Không chỉ
đem đến hình ảnh của tĩnh vật như các tòa nhà, nơi đây còn có
cảnh sinh hoạt thường ngày của các nhà sư giúp người xem cảm
nhận một không gian tôn giáo sống động.
Đoạn phim “Sự tĩnh lặng trang nghiêm”
(Solemn Serenity) của nhà làm
phim tài liệu Park Jong-woo. Trong
không gian của phòng chiếu phim tối
và nhỏ, người tham quan có thể trải
nghiệm kiến trúc Tông Miếu và cảnh
những người đang cử hành nghi lễ,
tiếng lễ nhạc hòa vào cùng tiếng mưa.
Đến trước ảnh Jongmyo của nhiếp ảnh gia Bae Bien-woo, toàn
cảnh được tác giả khéo léo thu vào một khung hình dài, khách tham
quan bất giác dừng chân trước vẻ tôn nghiêm trầm mặc của toàn
cảnh tòa chính điện phủ đầy tuyết trắng với nền đất trải đá cuội.
Cảm nhận không gian của Tông Miếu được đẩy lên cực đại nhờ
đoạn phim ba kênh hình ảnh với chủ đề “Sự tĩnh lặng trang nghiêm”
của nhà làm phim tài liệu Park Jong-woo. Trong không gian của
phòng chiếu phim tối và nhỏ, ba mặt đầy ắp hình ảnh Tông Miếu,
bước vào chỉ với năm phút mà tưởng như ngàn năm. Cảnh vật hiện
lên trên tông màu chủ đạo đen trắng đơn giản. Kiến trúc Tông Miếu
và cảnh những người đang cử hành nghi lễ, tiếng lễ nhạc hòa vào
cùng tiếng mưa, tất cả được gói gọn trong không gian kiến trúc tạo
nên tính mặc niệm và tính hình thức lễ nghi của Tông Miếu.
Hình ảnh Bulguksa của nhiếp ảnh gia Suh Heun-kang không
phải lúc nào cũng đem đến cho người xem sự huyên náo đông
đúc, mà Bulguksa hiện lên một vẻ uy nghiêm vững chãi của ngôi
Quốc tự được xây dựng đầu tiên vào thế kỷ thứ 8. Không chỉ
chụp toàn cảnh tháp đá Dabotap (Đa Bảo tháp), đôi cầu Cheongungyo
(Thanh Vân kiều) và cầu Baegungyo (Bạch Vân kiều), khu
vườn của tòa chính điện Geungnakjeon (Cực Lạc điện) mà tác giả
còn hướng mắt người tham quan đến những chi tiết tỉ mỉ của nền
bậc thang đá tự nhiên và dancheong, nghệ thuật sơn vẽ trang trí
hoa văn trên các công trình kiến trúc gỗ của Hàn Quốc.
Koo Bohn-chang lại có cách tiếp cận khác biệt khi chụp cảnh
chùa Tongdosa từ rừng thông phía sau Geumgang gyedan (Tòa
Kim cương đài – nơi Phật tọa). Tongdosa vốn có vị thế nằm trải dài
theo bờ suối nên rất khó để lấy trọn vào một khung hình. Soswaewon
là khu vườn được xây dựng bao quanh dòng suối, một địa
danh được biết đến do thể hiện sâu sắc quan niệm kiến trúc và tự nhiên của người Hàn Quốc. Lấy góc chụp từ bên trong đình nhìn
ra quang cảnh xung quanh, Koo Bohn-chang dụng ý, kiến trúc
không đơn thuần là kết cấu, mà là kiến trúc “trong” thiên nhiên, hài
hòa với thiên nhiên. Đây cũng là cách tiếp cận tương tự như bức
hình chụp cung điện Changdeok, với cách bài trí không bị đóng
khung bao bọc xung quanh. Qua những hình ảnh trên thể hiện
cách người Hàn Quốc chọn nơi đặt nền móng xây dựng, cũng
như sự hòa mình với thiên nhiên trong kiến trúc của Hàn Quốc.
Cùng có truyền thống kiến trúc gỗ, nhưng nếu kiến trúc Trung
Quốc chú trọng tạo dáng vẻ bệ vệ, hùng tráng cho các công trình
thì ngược lại, kiến trúc Hàn Quốc xem trọng mối liên hệ không
gian hơn là hình dáng hay độ lớn của công trình. Đây chính là quan
niệm về kiến trúc cũng như quan niệm về tự nhiên của Hàn Quốc.
Nếu kiến trúc Trung Quốc chú trọng tạo dáng vẻ bệ vệ, hùng tráng cho các công trình thì ngược
lại, kiến trúc Hàn Quốc xem trọng mối liên hệ không gian hơn là hình dáng hay độ lớn của công
trình. Đây chính là quan niệm về kiến trúc cũng như quan niệm về tự nhiên của Hàn Quốc.
“Bức tường phía Bắc” của Suh Doho
– bức tranh thêu tay tái hiện mái
ngói lợp, mái hiên – một phần của nhà
truyền thống hanok và được cải tiến
phần với gạch, cửa sổ và cửa ra vào.
Sự kết hợp giữa nghệ thuật cổ và kỹ thuật số
Từng chi tiết tranh ảnh, bản đồ hay những sản phẩm thủ công
mĩ nghệ liên quan đến kiến trúc được bài trí hợp lý theo chủ đề
không những làm mở rộng không gian kiến trúc mà còn lôi cuốn
người tham quan đến gần quan sát rõ hơn. Mượn về từ thư
viện Harvard Yenching, cuốn sách kí họa “Sukcheon Jeado” (Túc
tiễn chư nha đồ, tức Ký họa nơi làm việc) lần đầu tiên được giới
thiệu đến công chúng Hàn Quốc. Đây là cuốn kí họa của một
quan chức vào thế kỷ 19 vẽ lại những cơ quan công sở nơi ông
từng làm việc trong suốt 42 năm công tác. “Cảnh phủ quan tỉnh
Gyeonggi” miêu tả một cách sinh động kiến trúc các tòa nhà và
sinh hoạt của người dân vào thế kỷ 19. Tác phẩm này vẽ trên 12
bức bình phong lớn toàn cảnh phủ quan tỉnh Gyeonggi và cảnh
vật xung quanh khi quan phủ từ cửa Tây ngoài kinh thành đi vào
phủ. Nếu sử dụng “kỹ thuật số hỗ trợ” là màn hình cho phép xem
chi tiết các hình ảnh, khách tham quan có thể quan sát gần hơn
những tòa nhà và con người trong các bức vẽ.
Điểm mới mẻ khi áp dụng kỹ thuật số trong triển lãm là ở việc
khôi phục đoạn phim và hình ảnh chi tiết về tháp Phật mạ vàng.
Tháp Phật mạ vàng thời Goryeo do Viện bảo tàng Leeum giới
thiệu là một mô hình thu gọn cao 110cm. Hiện tháp có 5 tầng
nhưng các tài liệu nghiên cứu
cho rằng nguyên thủy tháp
từng có 9 tầng.
Hình dáng
nguyên thủy của tháp đã được
khôi phục bằng kỹ thuật số
và giới thiệu đến quan khách.
Những chi tiết liên quan kết
cấu như hình chạm đầu mái,
phần mái, lan can hay hình ảnh
chi tiết của chiếc chuông gió
treo ở mái hiên, tượng Phật
được chạm khắc ở thân tháp
hiện ra một cách tỉ mỉ, thu hút
sự chú ý của người xem.
Triển lãm vận dụng video nhiều hơn là dùng lời giải thích. Đặc biệt là băng video 3D kết cấu
kiến trúc của hang động Seokguram (Thạch Quật am) - đoạn băng
từng chiếu tại triển lãm đặc biệt về “Thời kỳ Silla” do Viện bảo tàng
Mỹ thuật Metropolitan – Mỹ tổ chức vào năm 2013, cho thấy làm
thế nào vào thế kỷ thứ 8 Seokguram đạt được hình thái kiến trúc
hoàn hảo như vậy. Trong khuôn khổ triển lãm có những đoạn video
3D về quá trình xây dựng cửa Paldalmun (Bát Đạt môn) của thành
cổ Suwon Hwaseong, hay từ quá trình làm nền đến khi treo bảng
tên của đình Gwangpunggak (Quang Phong các) trong vườn Soswaewon.
Đoạn băng hình cho thấy một cách tỉ mỉ quá trình dựng
cột, đổ dầm, và cách thức lợp mái giúp người xem hiểu một cách
dễ dàng cấu trúc kiến trúc gỗ của Hàn Quốc.
Kiến trúc Hàn Quốc truyền thống và hiện đại
Tuy có những hạn chế về không gian triển lãm trong nhà nhưng
triển lãm vẫn có những công trình được tái hiện với kích thước thật.
Ngay tại lối vào triển lãm trưng bày kích cỡ thật của cột trụ trong điện
Muryangsujeon (Vô Lượng Thọ điện), chính điện của chùa Buseoksa
(Phù Thạch tự) – một trong những ngôi chùa lâu đời và đẹp nhất, đại
diện cho kiến trúc cổ Hàn Quốc. Cột thiết kế theo phong cách entasis
(có phần thân cột phình to ở giữa hơn phần chân và đầu cột),
phía trên cột là đòn tay của phần mái. Công trình đem đến cảm giác
ấm áp vốn có của gỗ, vừa có sự vững chãi nhờ phần cột trụ mái,
vừa có sự mềm mại do những đường cong đem lại.
Trong phần cuối của triển
lãm trưng bày một trong
những kiến trúc tiêu biểu cho
làng Yangdong là Mucheomdang
(Vô Thiêm đường) được
đổi thành tên gọi hiện đại là
Yucheomdang (Hữu Thiêm
đường). Tòa nhà mới này
được tái hiện theo ý tưởng
của Kim bong-ryol, nhà nghiên
cứu lịch sử kiến trúc truyền
thống, hiện đang là hiệu
trưởng của trường Nghệ thuật
Tổng hợp Hàn Quốc. Kiến
trúc sư đổi ký tự “vô” (tức
“không”) thành từ “hữu” (tức
“có”), đặt tên theo lối chơi chữ
với ý nghĩa “thêm vào” không
gian truyền thống cái nhìn hiện
đại. Căn phòng kết hợp giữa
phương pháp kiến trúc nhà gỗ
truyền thống với kết cấu khung
thép đơn giản hiện đại vừa thể
hiện cho sự kết hợp truyền
thống và hiện đại, vừa hàm
chứa ý nghĩa hòa hợp hai gia
tộc của làng Yangdong. Điểm đặc biệt ở đây là khách tham quan
có thể cởi giày bước vào trải nghiệm không gian bên trong. Phần
hiên nhà được lót nền gỗ đem lại trực quan và cảm giác như
đang trong không gian nhà truyền thống hanok. Bên trong, phong
cảnh làng Yangdong được trình chiếu qua các slide hình ảnh với
màn hình được bố trí ngang tầm nhìn. Thông qua cửa sổ, cảnh
thiên nhiên hiện lên qua khung cửa đẹp như tranh vẽ thể hiện sự
giao hòa với thiên nhiên và quan niệm về tự nhiên của người xưa.
Mái tòa Tàng Kinh các (Janggyeong
Panjeon) và mái tòa chính điện (Beopbojeon)
trong chùa Haeinsa (Hải Ấn tự)
qua góc nhìn của Joo Myung-duck.
Tại đây mộc bản bộ Bát Vạn Đại Tạng
Kinh đã được lưu trữ trên 600 năm.
Kể từ khi mở cửa hoạt động, hàng năm Viện bảo tàng Mỹ
thuật Leeum tổ chức ba đến bốn triển lãm đặc biệt. Trong số
đó, có thể kể đến triển lãm mỹ thuật và thủ công mỹ nghệ truyền
thống với các mẫu vật trưng bày có kích cỡ nhỏ như triển lãm
“Các họa sỹ cung đình thời Joseon”, triển lãm “Tráng lệ và đài các:
Phẩm cách mỹ thuật Hàn Quốc”, triển lãm các tác phẩm của các
nghệ sĩ hiện đại như Andy Warhol và Anish Kapoor. Đối với triển
lãm kiến trúc thì có thể nói đây là lần đầu tiên Leeum tổ chức.
Phó giám đốc bảo tàng, ông Lee Joon tự hào cho biết đây là triển
lãm đầu tiên “dung hòa giữa quá khứ với hiện tại, giữa lịch sử mỹ
thuật và kiến trúc, giữa kỹ thuật và nhân văn học”. Không gian mà
người Hàn Quốc đang sinh sống có đến hơn 70% đã đô thị hóa.
Kiến trúc truyền thống giờ đây trở thành nơi người ta nghĩ và tìm
đến khi đi du lịch hơn là không gian gắn liền với sinh hoạt hằng
ngày. Đây không chỉ là suy nghĩ của người nước ngoài mà còn
đúng với cả giới trẻ Hàn Quốc. Nhưng cho dù họ biết hay không
để ý đến, những quan niệm về không gian truyền thống không
mất đi hoàn toàn. Người Hàn Quốc vẫn biết tầm quan trọng của
thế đất được núi bao bọc, xem nhà hướng nam, thích nhà có cửa
sổ thông thoáng và đầy đủ ánh sáng. Đối với người Hàn Quốc,
cởi giày dép khi bước vào nhà là việc đương nhiên. Họ cũng nhớ
cái ấm áp của sàn gỗ, của khung cửa sổ dán giấy đủ để ánh sáng
và âm thanh lọt qua trong kiến trúc truyền thống.
Nếu khách tham quan có thể cảm nhận được những đặc điểm
nền tảng như vậy của kiến trúc Hàn Quốc theo dụng ý nghệ thuật
của ban tổ chức thì có thể nói triển lãm đã thành công. Tuy nhiên,
cũng không phải không có những người lo lắng rằng sẽ tạo một
cảm nhận cứng nhắc về văn hóa kiến trúc Hàn Quốc. Dù sao
chăng nữa, nếu người xem không nhận ra được mối liên hệ hữu
cơ giữa kiến trúc truyền thống và hiện đại, đó âu cũng là một phần
khiếm khuyết của ban tổ chức. Người Hàn Quốc ngày nay không
còn sống trong những căn nhà bằng gỗ, đất và được bao bọc
bởi thiên nhiên như ngày xưa. Do đó, những trải nghiệm về kiến
trúc truyền thống như thế này là dịp tốt để giới trẻ Hàn Quốc cũng
như người nước ngoài hiểu được sự hài hòa với thiên nhiên trong
đời sống người Hàn Quốc.