메인메뉴 바로가기본문으로 바로가기

Features

2020 AUTUMN

CHUYÊN ĐỀ

Dịch vụ giao hàng: Ngành công nghiệp đang bùng nổ CHUYÊN ĐỀ 1 Giữa thực dụng và xa xỉ

Trong một thế giới mà chuyển phát tận nhà có thể giải quyết mọi nhu cầu của cuộc sống, từ đồ ăn cho đến đồ giặt, thật khó phủ nhận tính tiện lợi của nó. Tuy nhiên trong thực tế, quan niệm về vấn đề này giữa thế hệ trước và thế hệ trẻ ngày nay có nhiều khác biệt. Trong khi người lớn coi việc giao hàng là điều xa xỉ, giới trẻ lại chấp nhận nó như một phần tự nhiên của lối sống mới.

Trời đất! Lại nữa?! Ngủ dậy và bước ra bếp, trước mắt tôi là cảnh chân gà và cơm nắm ăn còn thừa ngổn ngang trên bàn. Tôi tức giận và mở nắp thùng rác. Đúng như dự đoán, thùng rác ngập ngụa hộp, túi đựng thức ăn dùng một lần. Chắc chắn khi tôi ngủ, bọn trẻ đã gọi đồ ăn khuya. Đồng hồ treo tường phòng khách lúc này chỉ 6 giờ 30 phút sáng. Mặc dù cơn giận trong tôi đang bừng bừng, nhưng giờ còn quá sớm để đánh thức lũ trẻ. Vốn định dậy sớm giải quyết công việc tồn đọng thời gian qua, nhưng mới sáng ra, tôi đã mất cả hứng.

Tiếc của nên cũng chẳng còn cách nào khác, tôi cho chỗ thức ăn thừa vào lò vi sóng hâm lại, rồi lấy kkakdugi (một loại kim chi làm từ củ cải xắt hạt lựu) trong tủ lạnh ra. Mặc dù chưa hết bực bội nhưng chân gà thì quả thật ngon tuyệt, vị của cơm nắm cũng vừa miệng hơn hẳn so với thức ăn tôi làm. Có lẽ được ăn ngon nên tôi bắt đầu lý giải tình huống vừa rồi khác hẳn lúc nãy. Cũng đúng, chẳng phải bọn trẻ nghĩ đến mẹ nên mới để phần đồ ăn cho mình đó sao? Nếu bọn nhỏ cố ý lén gọi đồ về ăn, thì ắt hẳn chúng đã dọn dẹp sạch sẽ chứ. Cũng nhờ vậy mà mình được rảnh tay khỏi chuẩn bị bữa sáng đó thôi?

Nổi cáu với chân gà, rồi cũng nhờ chân gà mà cơn giận nguôi ngoai, tôi mở cửa đi vứt rác. Cửa bị mắc kẹt. Đang khi lấy hết sức đẩy, qua khe cửa, tôi phát hiện có gói hàng. Gì vậy nhỉ? Có vẻ như đây là các thực phẩm tươi sống mà công ty vận chuyển đã mang đến. Tôi vội vàng bê gói hàng vào nhà. Cá hồi sống kèm nước sốt, thịt bò bít-tết, rau được nhặt sẵn, và có cả saeujang (tôm ướp nước tương)! Đây là những thực phẩm đã được sơ chế nên chỉ cần xé bao bì, rưới nước sốt lên nguyên liệu hay cho vào lò vi sóng quay là có thể ăn liền. Mấy cái đứa này thật là! Chúng đặt mua toàn những món nhà có thể làm được là sao?

Một người lái xe giao hàng chạy qua con phố của Seoul. Đối với tất cả các tài xế, mong muốn hàng ngày là không tắc đườngg, điều gây trở ngại cuốc xe nhanh chóng và an toàn. © gettyimages

Bất mãn và bất đồng
Khi ở độ tuổi đôi ba mươi, tôi thậm chí chưa từng tưởng tượng rằng mình sẽ ở nhà gọi đồ về ăn, trừ một lần gọi mì tương đen hay món gà. Bởi tôi nghĩ, việc nấu nướng đương nhiên là vai trò của người nội trợ. Sau khi kết hôn, giai đoạn sinh và nuôi hai đứa con, thời mà internet hay ngành nghề giao hàng còn chưa phát triển, mỗi tuần tôi phải ra siêu thị mua các sản phẩm cần thiết cho sinh hoạt hàng ngày như sữa bột và tã cho con. Đặt hai con của mình ở băng ghế sau xe, đến siêu thị, tôi mua sắm trong khi các con ngồi trên xe đẩy hàng. Thật sự vật vã để chuyển cả núi hàng nhu yếu phẩm từ xe đẩy vào cốp xe.

Vì vậy, khi có thể đặt mua trực tuyến các món hàng nặng, chẳng hạn như gạo, tương ớt, và nước uống đóng chai, tôi thậm chí cảm thấy như được giải thoát khỏi gánh nặng của công việc nội trợ. Nên đối với tôi, giao hàng tận nhà được hiểu là hành động mua những sản phẩm ở siêu thị một cách tiện lợi mà không phải vất vả đi lại. Còn đối với bọn trẻ thì ngược lại. Chúng đặt mua qua ứng dụng điện thoại hầu như đủ các loại mặt hàng nhu yếu phẩm cho đời sống và cả đồ ăn. Gần đây, thậm chí đồ ăn của nhà hàng nổi tiếng mà phải xếp hàng dài chờ, người ta cũng đặt dịch vụ giao hàng nhanh. Chân giò và thịt luộc, lòng non, bánh gạo xào cay và thậm chí cả mì ý! Ngày nay, lớp trẻ đang thỏa sức hưởng thụ “thời giao hàng tận nhà”.

Cứ mỗi lần bọn trẻ gọi đồ ăn từ những nhà hàng nổi tiếng, rồi bảo tôi nếm thử món này dùng thử món kia, thì lạ thay, tôi lại thấy khó chịu. Nếu tự nấu ở nhà có thể tiết kiệm được tiền, hà cớ gì cứ phải tiêu tốn cả một khoản phí giao hàng đắt đỏ để gọi đồ về ăn? Cho nên, việc giao hàng với tôi là một “sự lựa chọn” vì tính hiệu quả, thì trường hợp bọn trẻ đơn giản chỉ được coi là tiêu pha “xa xỉ”. Với quan niệm như vậy, tôi không thể có cảm tình với đồ ăn giao đến trước mặt. Mặc dù, đôi khi tôi thấy mình có cách nghĩ như một bà cô già của thế hệ cũ.

Trong bối cảnh đại dịch COVID-19, để hạn chế việc tiếp xúc, dịch vụ giao hàng đã tăng vọt - và vẫn duy trì ở mức cao - khi người mua đặt hàng trực tuyến và sắp xếp để hàng hóa giao đến được đặt ngoài cửa.

Bữa sáng ăn liền
Nhìn số thực phẩm tươi được giao đến, tôi đang miên man với suy nghĩ này ý nghĩ nọ thì con gái mở cửa bước ra.

“Ồ! Hàng đến nhanh vậy sao? Mẹ! Con định làm bữa sáng cho mẹ nên đã đặt món tôm nước tương mà mẹ thích.”

Con gái với bộ dạng lúng ta lúng túng. Sau đó, nó rửa sạch rau đã được nhặt sẵn, để lên khay, cho thịt bò bít tết vào nồi chiên không dầu, còn tôm nước tương thì xếp vào đĩa.

“Mẹ! Mặc dù không thể làm được thường xuyên, nhưng thỉnh thoảng con sẽ chuẩn bị bữa sáng cho mẹ thế này. Con còn cài báo thức đồng hồ để dậy làm đó. À mẹ này, trang web này thực sự quá tốt đúng không? Con nghe nói đồ ở đây thật sự rất tươi, mặc dù giá có đắt hơn so với những nơi khác một chút. Vì đồ mua cho mẹ dùng nên dù giá cao một chút con vẫn đặt. Thế nào mẹ? Có con gái tốt hơn con trai nhiều đúng không?”

Con gái cảm thấy rất hồ hởi vì có thể làm bữa sáng cho mẹ nó. Đối diện với khuôn mặt đang tươi cười đó, tôi không thể buông lời cằn nhằn “Này! Ngay cả đồ ăn sáng mà cũng gọi giao hàng à!” Giãn vẻ mặt cau có, tôi gượng mỉm cười rồi ngồi vào bàn.

“Mẹ à! Món saeujang này không phải là tôm nước tương bình thường đâu. Ở Gangnam có một nhà hàng Nhật rất nổi tiếng, và họ giao món tôm từ chính nhà hàng đó. Con biết là mẹ sẽ không bao giờ mua vì nó đắt, nên con đã đặt cho mẹ. Mẹ đừng tính toán hỏi cái này bao nhiêu, cái kia bao nhiêu nữa mà cứ dùng ngon miệng thôi. Được không mẹ?”

Đứa con gái hiểu mẹ nó hơn cả tôi hiểu chính mình, sợ bị mắng vì lại vung tay lãng phí nên ngay từ đầu nó đã biết cách làm cho mẹ không thể nói. Con gái cứ giục tôi ăn thử, tôi liền cho vào miệng món tôm ngâm nước tương trứ danh. Dường như trong món ăn có gừng, nên vị vừa thơm nồng vừa không ngấy và hoàn toàn không bị tanh. Thêm vào đó thịt tôm ngon tan chảy trong miệng.

Thành thật mà nói, tôi vẫn không có tư tưởng ngay đến đồ ăn mà cũng gọi đặt hàng.
Tuy nhiên, đối với những người sống một mình hoặc không thạo việc nấu nướng, giao hàng có lẽ là sự lựa chọn hợp lý. Vì chúng ta có thể tiết kiệm thời gian chuẩn bị vật liệu, chế biến và dọn dẹp để làm việc khác.

Giới trẻ Hàn Quốc đang ngày càng coi việc gọi đồ ăn cho bữa tối gia đình hoặc bữa tiệc đãi khách là một lựa chọn thiết thực để tiết kiệm thời gian đi chợ, chuẩn bị và nấu nướng. © Shutterstock

Người mẹ kỳ quặc
Cũng đúng, đây không phải tiêu xài lãng phí, mà là đồ ăn con gái bớt tiền tiêu vặt để làm bữa sáng cho mẹ, nếu từ chối, tôi quả là người mẹ kỳ quặc. Những lúc thế này phải ăn thật ngon một cách vô điều kiện. Khi tôi đang nếm thử hết món này đến món kia thì điện thoại reo.

“Này! Myoung-lang! Cháu gửi rau cuộn hả? Sao lại gửi mấy thứ này? Rau dạo này rẻ nên cần thì ra chợ mua là được rồi, đâu phải gửi cả những thứ thế này?”

Là điện thoại từ một người bác của tôi đang sống ở Incheon.

“Bác ơi? Cháu cũng mua một thùng ăn thử thế nào, chắc vừa nhận đơn hàng là họ đóng gói ngay nên rau rất tươi. Và cũng có nhiều loại không kiếm được ngoài chợ. Cháu biết bác sẽ chẳng bao giờ bỏ tiền ra mua mấy thứ này nên cháu gửi biếu bác ạ. Bác cứ dùng ngon miệng nhé!”

Nghe thế, bác tôi ái ngại nói, “Đúng là từ thời cha sinh mẹ đẻ đến nay bác mới thấy các loại rau này lần đầu. Và chúng rất tươi. Tốt thì tốt đấy, nhưng tốn tiền của cháu thì làm thế nào”. Bác cả lặp đi lặp lại lời cảm ơn vài lần, và tôi cũng nói thêm rằng không sao đến mấy lần cuộc gọi giữa chúng tôi mới kết thúc. Cô con gái nãy giờ ở kia bàn ăn thấy thế liền bật cười.

“Chà! Bây giờ mẹ đã biết gọi hàng giao tận nhà đàng hoàng luôn.”

"Con tưởng ngay cả đặt mua hàng mẹ cũng không biết à?"

Tôi lườm lườm con gái và cười hỉ hả.



Bộc bạch
Thành thật mà nói, tôi vẫn không có tư tưởng ngay đến đồ ăn mà cũng gọi đặt hàng. Tuy nhiên, đối với những người sống một mình hoặc không thạo việc nấu nướng, giao hàng có lẽ là sự lựa chọn hợp lý. Vì chúng ta có thể tiết kiệm thời gian chuẩn bị vật liệu, chế biến và dọn dẹp để làm việc khác. Ngoài ra, có quan điểm cho rằng chuẩn bị bữa ăn là việc nhà, và chủ yếu là nhiệm vụ của các bà nội trợ, thì dịch vụ giao đồ ăn có thể giữ vai trò chất xúc tác làm giảm bớt gánh nặng cho người phụ nữ, đồng thời đem đến sự dân chủ hóa trong gia đình. Các ông chồng muốn ăn gì có thể gọi giao hàng, thay vì phải nhờ tay vợ.

Giữa các thế hệ, mặc dù “nguyên tắc sử dụng giao hàng tận nhà” còn khác biệt, nhưng tôi mong nét “văn hóa” mới đang trở nên quen thuộc trong đời sống thường nhật này là phúc của thời đại. Vừa nghĩ thế, tôi vừa cho vào miệng một miếng bít tết nướng vàng ruộm.

Lee Myoung-lang Nhà văn
Dịch. Mai Kim Chi

전체메뉴

전체메뉴 닫기