메인메뉴 바로가기본문으로 바로가기

Interview

2021 AUTUMN

TÌNH YÊU VỚI CÂU CHUYỆN ĐỘC ĐÁO VÀ KHÁC BIỆT

Jeon Min-hee là nhà văn thuộc thế hệ đầu của lớp tác giả sáng tác thể loại tiểu thuyết kỳ ảo đăng tải trên cổng thông tin máy tính thập niên 1990. Bắt đầu với tiểu thuyết dài kỳ mang tên “Đá thời gian” (The Stone of Days), đến nay tác giả đã cho ra đời hàng chục tác phẩm, trong đó khá nhiều tác phẩm được xuất bản và được đón nhận nồng nhiệt ở Nhật Bản, Trung Quốc, Thái Lan, Đài Loan. Ngoài ra, sê-ri truyện “Những người con của Rune” (Children of Rune) và loạt truyện ArcheAge1 đã được sử dụng làm cốt truyện trong game. Tôi có dịp gặp nữ tác giả tại một quán cà phê gần cung Gyeongbok (Cảnh Phúc).

int1.jpg

Nhà văn sáng tác tiểu thuyết kỳ ảo Jeon Min-hee lần đầu ra mắt độc giả năm 1999 với tiểu thuyết dài kỳ mang tên “Đá thời gian” (The Stone of Days) trên cổng thông tin Nownuri. Tiểu thuyết của cô với ngòi bút miêu tả tinh tế và trữ tình được độc giả trong và ngoài nước đón nhận nồng nhiệt.

Tiểu thuyết gia Jeon Min-hee có con đang học lớp 5. Cô và gia đình sống trong ngôi nhà có sân vườn, tọa lạc ở khu phố gần Dinh Tổng thống, vốn được xem là khu vực yên tĩnh nhất Seoul. Thoạt nhìn, trông cô cũng giống như bao người nội trợ hay phụ nữ đi làm bình thường khác, nhưng cô là một trong những cây bút không thể không nhắc đến khi nói về quá khứ, hiện tại và tương lai của tiểu thuyết kỳ ảo Hàn Quốc. Bắt đầu được đăng nhiều kỳ trên cổng thông tin máy tính Nownuri vào năm 1999, tác phẩm đầu tay của cô mang tên “Đá thời gian” tái hiện chuyến phiêu lưu của Fabian chàng trai 18 tuổi, quản lý cửa hàng tạp hóa – lên đường tìm bốn viên ngọc trên chiếc vòng cổ do cha để lại. Tác phẩm lập kỷ lục với 4 triệu lượt xem, cho đến nay vẫn được giới hâm mộ tiểu thuyết kỳ ảo ca tụng là “huyền thoại”.

Thế giới giả tưởng độc đáo của nhà văn cũng được ngành công nghiệp game Hàn Quốc ưa chuộng. Trò chơi nhập vai (RPG – Role Playing Game) kinh điển mang tên Tales Weaver do Nexon phát hành năm 2003 và các trò chơi trực tuyến như ArcheAge cũng thuộc thể loại game nhập vai do XL Games khai sinh năm 2013 đều được xây dựng trên nguyên tác là tiểu thuyết của cô.

Xin cho biết nhà văn đã theo đuổi sự nghiệp sáng tác được bao nhiêu năm rồi?
Tôi bắt đầu đăng truyện dài kỳ từ năm 1999, tính đến nay là 23 năm. Bộ truyện gồm 3 phần có tên “Những người con của Rune” (Children of the Rune) với phần 1 là “Những người con của Rune – Winterer” (Children of the Rune – Winterer) (2001-2019) phát hành bản giấy lần đầu năm 2001 nên năm nay cũng là năm bộ truyện “Những người con của Rune” ra đời được 20 năm.

Tác phẩm “Những người con của Rune” tạo được tiếng vang rất lớn. Xin hỏi sê-ri này đã bán được bao nhiêu bản?
“Những người con của Rune – Winterer” gồm bảy tập và “Những người con của Rune – Ác quỷ” (Children of Runes – Demonic) (2003-2020) có chín tập. Năm 2018, tôi đã chỉnh sửa và tái bản sê-ri này với một nhà xuất bản khác. Tại thời điểm đó, tuy không chính xác nhưng ước tính khoảng 3 triệu bản đã được bán ra.

Tại sao nhà văn lại tiếp tục cho ra phiên bản chỉnh sửa? Có phải vì cô rất để tâm đến chất lượng tác phẩm?
Những tác giả tiểu thuyết kỳ ảo thường không thích chỉnh sửa và viết lại tác phẩm. Chỉ số ít tác giả như tôi sửa lại tác phẩm của mình khi có dịp. Lý do là thay vì chỉnh sửa tác phẩm cũ, chúng tôi đi sáng tác một tác phẩm mới sẽ đem lại nhiều niềm hứng khởi, danh tiếng và thu nhập hơn.Tôi thường đọc đi đọc lại, trau chuốt đến khi thấy hài lòng mới cho ra sách. Tuy nhiên sau một thời gian, ở thời điểm khác, nhìn lại, tôi vẫn thấy có những chỗ cần hoàn thiện. Lấy ví dụ tác phẩm “Đá thời gian” đã được tôi tái bản với nhà xuất bản khác năm 2004. Mặc dù rất yêu quý ấn bản đầu tay, nhưng những đoạn viết non tay lộ rõ nên tôi không thể để vậy mà in lại. Giả sử lúc đó, tôi không chỉnh sửa mà cứ thế bỏ qua thì các tác phẩm sau này có lẽ tôi cũng không có thói quen chỉnh sửa nữa.

“Mọi người thường quan niệm tiểu thuyết kỳ ảo chủ yếu được sáng tác bởi trí tưởng tượng của tác giả, nhưng thực tế, nó được xây dựng dựa trên quá trình tra cứu dữ liệu sâu rộng và nghiên cứu tỉ mỉ. Quá trình chuẩn bị này là tiền đề giúp tác giả xây dựng bố cục chi tiết hơn và miêu tả đạt đến độ tinh tế.”

int2.jpg

Tác phẩm tiêu biểu của cô là bộ truyện “Những người con của Rune” (Children of the Rune) với sê-ri đầu tiên mang tên “Những người con của Rune – Winterer” (2001-2019), phần 2 là “Những người con của Rune – Ác quỷ (Demonic)” (2003-2020), tiếp đến phần 3 là “Những người con của Rune – Thuần chủng (Blooded)” (2018-) hiện đã phát hành đến tập 4. Truyện kể về những đứa trẻ đi khai khẩn đất hoang, chiến đấu vì cuộc sống trong bối cảnh những trận đụng độ giữa các quốc gia và thế lực diễn ra liên tục từ khi vương quốc cổ đại hưng thịnh đột nhiên sụp đổ sau hơn một nghìn năm.

Độc giả phản ứng thế nào với phiên bản chỉnh sửa?
Tôi không chỉ trau chuốt lại câu chữ mà còn thêm vào vài tập mới nên ý kiến giữa các độc giả cũng có sự phân hóa nhất định. Có những bạn đọc không hài lòng vì nghĩ rằng lại phải mua thêm bản chỉnh sửa. Nhưng số độc giả yêu thích bản mới ngày càng nhiều hơn, cũng có những người so sánh bản trước với bản sau, tổng hợp chi tiết những điểm thay đổi rồi chia sẻ cho các độc giả khác.

Cô nghĩ đâu là lý do làm cho tác phẩm của mình luôn được yêu thích?
Lần đầu đăng tác phẩm dài kỳ trên Nownuri ở tuổi 20, tôi chưa ý thức được đến người đọc mà đơn giản chỉ là viết những gì mình muốn. Nhưng không ngờ tiểu thuyết của tôi được nhiều người yêu mến. Khi đó, tôi nhận ra nhiều người trên đời này cũng có thị hiếu giống mình. Từ đó, tôi thấy tự tin thể hiện “gu” của bản thân. Vì vậy, tôi nhanh chóng xây dựng cốt truyện và viết ngay khi vừa lóe ra ý tưởng.
Về cơ bản, tôi nghĩ chắc là do sức hấp dẫn vốn có của thể loại kỳ ảo. Cốt truyện của tiểu thuyết kỳ ảo không bó hẹp trong một thời kỳ, nó có độ phổ quát và lôi cuốn xuyên suốt nhiều thời đại.

Các tác phẩm của cô được đánh giá là vừa phản chiếu một thế giới rộng lớn nhưng vẫn không qua loa ở các chi tiết. Cô nghĩ thế nào về điều này?

Mọi người thường quan niệm tiểu thuyết kỳ ảo chủ yếu được sáng tác bởi trí tưởng tượng của tác giả, nhưng thực tế, nó được xây dựng dựa trên quá trình tra cứu dữ liệu sâu rộng và nghiên cứu tỉ mỉ. Ví dụ, để tạo bối cảnh thành phố ảo không tồn tại ngoài đời thực, trước đó, người viết cần nghiên cứu thấu đáo về lịch sử văn hóa đô thị của nhân loại. Quá trình chuẩn bị này là tiền đề giúp tác giả xây dựng bố cục chi tiết hơn và miêu tả đạt đến độ tinh tế.

Động lực nào khiến cô sáng tác tiểu thuyết kỳ ảo?
Tôi đã luyện sáng tác từ khi còn bé. Lúc đó, tôi thích gì viết đấy, sau này nghĩ lại, những điều tôi viết đều thuộc thể loại kỳ ảo. Tôi nhận thức đầy đủ về thể loại này sau khi tham gia hoạt động trong câu lạc bộ giả tưởng của cổng thông tin Nownuri. Từ đó, tôi bắt đầu viết một cách nghiêm túc hơn.

Bây giờ nghĩ lại, có lẽ tôi gặp nhiều may mắn. Tôi đã xuất phát đúng thời điểm, vì thập niên 1990 là thời kỳ mà tiểu thuyết kỳ ảo bắt đầu trở nên phổ biến. Sở thích cá nhân giao thoa với sở thích của nhiều người hâm mộ thể loại kỳ ảo có lẽ đã tạo nên nguồn động lực lớn cho tôi sáng tác.

Năm 1994, tôi vào đại học. Đến năm 1997, tôi đang học năm thứ tư thì Hàn Quốc lâm vào khủng hoảng tài chính đến mức phải nhận cứu trợ tín dụng từ IMF. Đó là thời kỳ sinh viên tốt nghiệp không tìm được việc làm, mà có thất nghiệp cũng chẳng lấy gì làm xấu hổ vì ai cũng như ai. Dù gì đi nữa cũng chẳng kiếm được tiền, nên tôi đã tận dụng khoảng thời gian đó thử làm những điều mình thích.

Do đâu mà cô thích truyện kỳ ảo?
Có lẽ xu hướng này xuất phát từ việc đọc trọn bộ văn học thế giới dành cho trẻ em khi tôi còn bé. Tôi rất thích những truyện độc đáo và khác lạ, đặc biệt là tác phẩm “Anh em Sư tử Tâm” (The brothers lionheart) của nhà văn Thụy Điển Astrid Lindgren, người nổi tiếng với sê-ri truyện “Pippi cô gái tất dài” (Pippi Longstocking). Đến sau này, tôi mới nhận ra “Những người con của Rune – Winterer” chịu nhiều ảnh hưởng từ tác phẩm đó.

Cô nghĩ tiểu thuyết của mình có đặc trưng gì?
Có lẽ người có thể trả lời câu hỏi này không phải là tôi. Thỉnh thoảng, có độc giả đưa ra bài viết phê bình thế giới quan trọng tiểu thuyết của tôi. Ví dụ, một số độc giả quy tác phẩm của tôi thuộc thể loại “tiểu thuyết dành cho thanh thiếu niên”. Tôi nghĩ phân tích đó có lý.

Hiện giờ, mảng văn học dành cho thanh thiếu niên đã có chỗ đứng trong thị trường sách Hàn Quốc, nhưng giai đoạn tôi bắt đầu sáng tác thì thể loại này chưa được định hình. Lý do tôi hướng đến lớp độc giả thanh thiếu niên là vì từ thời cận đại, những đứa trẻ đã phải trải qua nghi lễ vòng đời gọi là lễ trưởng thành. Tôi muốn viết tiểu thuyết chứa đựng câu chuyện về các nghi lễ vòng đời này cho các độc giả ở lứa tuổi chuyển tiếp từ trẻ em sang người lớn. Tôi nghĩ “Những người con của Rune – Winterer” có cốt truyện như vậy. Nội dung truyện xoay quanh những đứa trẻ lâm vào hoàn cảnh không thể nhờ cậy sự giúp đỡ từ bất kỳ ai kể cả cha mẹ chúng, cuối cùng phải đối mặt với đối tượng mà ban đầu khiến chúng sợ hãi, bỏ chạy.

Dường như cô có nhiều độc giả trung thành lâu năm.
Tập cuối cùng của phần 2 bộ truyện “Những người con của Rune” phát hành năm 2007 và tập đầu tiên của phần 3 mang tên “Những người con của Rune – Thuần chủng” (Blooded) ra mắt năm 2018. Các tập truyện xuất bản cách nhau hơn 10 năm. Trong thời gian đó, có lẽ có những người đọc đã lãng quên tiểu thuyết của tôi, cũng có người nay đã đi làm hay lập gia đình. Thế nhưng, trong một buổi sáng mùa đông tuyết rơi dày, đã có hơn 500 bạn đọc đến dự buổi ký tặng được tổ chức tại nhà sách Kyobo Gwanghwamun, Seoul. Lúc đó tôi thật sự bất ngờ. Những độc giả là học sinh tiểu học, trung học từng nhập môn tiểu thuyết của tôi qua tác phẩm “Những người con của Rune – Winterer” nay đã 20 - 30 tuổi và tìm đến sự kiện của tôi.

Cô có kế hoạch gì trong tương lai không?
Thực ra, lịch trình năm nay của tôi đã kín. Tôi phải làm việc với kịch bản game đang dang dở và cần tiếp tục viết “Những người con của Rune – Thuần chủng (Blooded)”.

Shin June-bong Nhà báo Nhật báo JoongAng904
Dịch. Mai Kim Chi
Ảnh. Han Sang-moo

전체메뉴

전체메뉴 닫기